- Hỡi em Đoàn Thị Lụa, người
vợ yêu thương, thủy chung của anh. Người mẹ kính yêu của các con,
Đoàn Thị Lụa (1/12/1952-7/7/2019) |
người bà kính
trọng của các cháu nội, ngoại. Một cô giáo tận tụy, luôn yêu thương học trò.
- 44 năm, em rời quê hương về đây với anh cùng bên nhau đầu ấp
tay gối, em đã cùng anh chia sẻ đắng cay ngọt bùi, sướng khổ cùng nhau, em đã
cho chúng ta có các con các cháu. Chúng ta đã là một gia đình hạnh phúc.
- 44 năm, em đã trọn tình, sống
hiền hòa, thủy chung một lòng vì gia đình chồng, vì chồng, vì con cháu. Em đã
hoàn thành trách nhiệm của mình.
- 13 năm bệnh tật đeo đuổi vật
vã, anh đã luôn bên cạnh em, em đã cố gắng sống vì chồng con, đạt được ước nguyện lo bề gia thất cho các
con, nay đã có cháu nội ngoại, cuộc sống các con tương đối ổn định. Mong ước của
em đã toại nguyện.
- Em yêu, Anh cảm ơn em, các con cảm ơn em.
- Giờ đây bệnh tật quái ác đã mang đi
hơi sức của em, sức cùng lực kiệt, em đã vĩnh viễn ra đi, vĩnh viễn xa anh, xa
các con các cháu để về nơi vĩnh hằng, chốn yên bình, không còn nỗi đau trần thế.
Không còn bên em nhưng anh, các con, các cháu luôn nhớ về em, nhớ về cuộc sống
hạnh phúc 44 năm qua.
- Em yêu, hãy yên lòng ra đi
thanh thản, hương linh siêu thoát. Vĩnh biệt em với muôn vàn nhớ thương. Trong
tâm tưởng của anh, các con luôn có em. Linh thiêng, em hãy phù hộ cho anh, cho các
con, các cháu của chúng ta có được những điều tốt đẹp nhất em nhé.
Chồng của em: Đoàn Vị Cường
Các con: Đoàn Vị Kim Khoa, Nguyễn Thị Thúy
Đoàn Kim Nhung, Nguyễn Quốc Vinh
Đoàn Vị Kim Khanh, Nguyễn Tú Trinh
Các cháu: Đoàn Nguyễn Anh Thư, Nguyễn Đoàn Hoài An, Đoàn Nguyên Kha
Thế
là em đã ra đi
Rũ bỏ nơi đây mọi nợ trần
Nhẹ
nhàng bay bổng về nơi ấy
Cõi tịnh an bình dứt khổ đau
Thế
là anh đã mất em
Để lại trong anh vạn nỗi buồn
Bóng hình em đâu? Muôn sầu
nhớ
Sinh tử vô thường, biết... Vẫn
đau.