Lưu bút của Ba
... Năm nay - 2011 (Tân Tỵ) mình đã 73 tuổi. Có tiếc thời xuân trẻ cũng không được. Một ngày nào đó, tôi cũng phải vĩnh viễn từ giả thế giới này.
Hành trang suốt cuộc đời chẳng có gì đáng kể: Học vấn thì dở dang, nghệ thuật không được đào tạo nên không phát huy nó được. Do cuộc sống giữa bối cảnh đất nước-xã hội đầy những biến động mà phải đi kiến ăn bằng lao động chân tay, có lúc vất vả khôn lường.
Nay nhìn về phía trước, thấy kiếp sống còn quá ngắn ngủi, nên dành chút thời gian ghi chép những gì đã sáng tác được, lưu lại trong gia đình cho con cháu. Để sau này chúng nó nếu có tìm hiểu Ông Cha đã làm gì cho đời lúc còn trẻ, thì có đó để hoài niệm. Và chỉ có vậy thôi!...
... Ngoài những bài hát: Tiếng vọng ngàn xưa, Biên cương, Khúc ca mùa chinh chiến, Nghe tiếng rừng khuya viết lúc còn ở trong nội thành 1946 tôi còn viết một số bài hát khác. Nhưng bây giờ không còn nhớ nổi, nhớ hết. Ký ức chỉ thoang thoảng vài dòng nhạc của một vài bài.
... Trong vùng kháng chiến, một thời gian dài sống trong quân đội (1947) tôi không viết được gì thêm. Mãi đến khi tiểu đoàn 86 lui về trú quân tại Bưng Kỳ Hào vào tiết cuối năm Đinh Hợi 1947, giữa cánh rừng chiều xào xạc, nắng vàng hoe, gió mùa Đông Bắc lồng lộng, tôi chợt nhớ nhà rất nhiều mà không biết đến lúc nào mới trở về quê hương. Tâm hồn xúc động và viết bài "Lên miền bắc"... (ngoài ra còn viết bài "Vui mùa").
(Ngoài lề: 30 năm sau (1978) Hội Văn nghệ Bình Thuận lấy bài "Vui mùa" và "Nhạc lên đường" in chung trong tập nhạc "Mãi mãi mùa Thu", tiền nhuận bút là 816 đồng, lúc bấy giờ đã mua 23 kg gạo hoặc 4,5kg thịt heo)
... Sau bài "Lên miền bắc", tiểu đoàn chuyển quân về trú bên bờ sông cửa "Động đà"-Hàm Tân. Vào tiết thu, nước nguồn cuồn cuộn đổ về, trăng rằm sáng xanh, bầu trời không một vệt mây, tôi viết bài "Dưới trăng xanh".
... Sau sự hy sinh trong kháng chiến của anh tôi (Đoàn Phi) tại Cần Giờ giữa năm Mậu Tý (1948) lúc tuổi đời còn quá trẻ (25 tuổi), tôi đóng quân trên đồi cao, vùng bưng Giàn Xay. Chiều chiều nhìn về phương bắc, thấy dãy Trường Sơn xanh thẫm, làn mây trắng đậu im lìm trên đỉnh cao. Lòng tôi lúc bấy giờ có nhiều cảm xúc, tôi viết bài "Trên đỉnh non cao".
... Suốt năm 1949 tôi không viết gì thêm, do đời riêng tư có nhiều biến động, lại không còn theo tiểu đoàn đi lưu động nữa mà về Trung đoàn làm việc rồi ở dài dài tại đây (1950). Nơi đóng quân thường trú là "rừng Chai Bình Thiện". Do nhu cầu chính trị của quân đội lúc bấy giờ, tôi đã viết bài "Xuân chiến đấu" đănng trong Tạp chí Văn nghệ Quân đội Trung đoàn dịp Tết Tân Mão 1951.
... Mãi đến cuối năm 1951, tôi mới viết bài cuối cùng trong kháng chiến 9 năm trước khi bị thương tại mặt trận (tháng 7/1952) và vĩnh viễn rời quân ngủ. Đó là bài "Chuyến tàu biên giới".
... Rồi 45 năm sau, lúc không còn khả năng lao động trên đồng ruộng nữa, lại ngẫu hứng viết bài "Biển nào lại nở hoa hồng" (đây là bài duy nhất viết sau 1975, viết chỉ để viết, không phổ biến).
Nội dung gồm:
I. Những bài hát viết năm 1946, lúc còn ở nội thành:
1- Tiếng vọng ngàn xưa [Xem bài hát]
2- Biên cương [Xem bài hát]
3- Khúc ca mùa chinh chiến [Xem bài hát]
4- Nghe tiếng rừng khuya [Xem bài hát]
II. Những bài hát viết trong vùng kháng chiến:
1. Lên miền Bắc [Xem bài hát]
2. Dưới Trăng xanh [Xem bài hát]
3. Trên đỉnh non cao [Xem bài hát]
4. Xuân chiến đấu [Xem bài hát]
5. Nhạc lên đường [Xem bài hát]
6. Vui mùa [Xem bài hát]
7. Chuyến tàu biên giới [Xem bài hát]
III. 45 năm sau (1999), ngẫu hứng viết bài:
- Biển nào lại nở hoa hồng [Xem bài hát]
(Bài hát Ba chỉ viết để bày tỏ sự đồng cảm về nổi cực khổ, gian truân của ngư dân "...Người lao động biển chẳng may vì sinh kế mà phải chết, mất tích trong bão tố thì biển cả là mồ chôn của họ. Trên mộ mước mênh mông và dữ dằn đó không hề có hoa trắng , hoa hồng mọc...". Bài hát Ba viết rồi cất đi, không phổ biến.)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét